Ngày 21/02/2022, Tòa án nhân dân tỉnh Khánh Hòa đã mở phiên tòa xét xử sơ thẩm công khai vụ án hình sự đối với bị cáo Phan Đình Phước, bị Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Khánh Hòa truy tố về tội “Giết người” theo quy định tại điểm n khoản 1 Điều 123 Bộ luật Hình sự.
Phan Đình Phước và Đặng Thị Cẩm Hà sống với nhau như vợ chồng tại rẫy xoài ở gần nhà Nguyễn Huy Văn (thuộc thôn Tân Lập, Cam Thành Bắc, Cam Lâm, Khánh Hòa).
Trưa ngày 27/7/2020, Văn cùng với bạn là Phan Văn Hiếu, Châu Văn Cảnh và Nguyễn Quốc Bảo tổ chức ăn uống tại nhà của Văn. Đến khoảng 17 giờ 30 phút cùng ngày, Văn và Hiếu sang nhà của Phước rủ Phước nhậu. Do nhóm Văn thường rủ Phước đánh bạc nên chị Hà không đồng ý. Chị Hà qua nhà Văn gọi Phước về và có chửi nhóm Văn, Hiếu. Hiếu cho rằng chị Hà chửi mình nên đi theo về nhà Phước và thách đố đánh nhau với Phước. Cảnh đi theo sau Hiếu và Phước. Phước lấy 01 cây gỗ trong vườn xoài chạy ra đánh Hiếu. Hiếu và Cảnh bỏ chạy về nhà Văn. Hiếu lấy 02 con dao chặt xương, Cảnh lấy 01 cây rựa trong nhà Văn quay lại tìm Phước. Khi thấy Hiếu và Cảnh cầm dao, rựa thì Phước chạy ra rẫy xoài lấy 01 cây rựa đi ra đoạn đường bê tông liên thôn núp đợi đánh Hiếu và Cảnh.
Khi Hiếu, Cảnh đến nhà Phước, không thấy Phước ở nhà, Hiếu dùng dao chém 03 nhát vào cửa tôn nhà Phước, sau đó cả hai về nhà Văn lấy xe máy đi tìm Phước. Khi Hiếu điều khiển xe máy chở Cảnh cầm theo rựa ngang qua chỗ Phước núp thì Phước đứng bên phải theo hướng đi của Hiếu, hai tay cầm rựa chém 01 nhát từ trên xuống dưới làm đứt cánh tay phải của Hiếu, phần mũi rựa tiếp tục trúng hông bên phải của Hiếu. Hiếu điều khiển xe bằng tay trái sau đó bỏ xe chạy bộ thì được anh Đinh Thành Phát và Nguyễn Xuân Tú chở đến Bệnh viện huyện Cam Lâm cấp cứu. Thấy Hiếu bị rơi cánh tay phải nên Cảnh nhặt cánh tay và nhờ Bảo chở đến Bệnh viện. Phước thấy Bảo điều khiển xe máy biển số 79Z1-357.68 chở Cảnh nên Phước cầm rựa chém vào phần mặt kính đồng hồ xe máy, làm cả hai vứt xe bỏ chạy. Sau đó, Cảnh được anh Võ Văn Sửu chở mang cánh tay của Hiếu đến Bệnh viện điều trị nối cánh tay cho Hiếu. Đến ngày 07/8/2020, Hiếu xuất viện
Tại bản Kết luận giám định pháp y về thương tích số 327/TgT-TTPY ngày 08/10/2020 của Trung tâm pháp y tỉnh Khánh Hòa xác định tổng tỷ lệ tổn thương cơ thể của Phan Văn Hiếu là 76%.
Tại bản Kết luận định giá tài sản số 1592/KL-HĐĐGTS ngày 14/5/2021 kết luận về giá trị thiệt hại của tài sản xe mô tô nhãn hiệu Sirius màu đỏ - đen biển số 79Z1-367.68 là 508.000 đồng; 01 bộ cửa ra vào bằng gỗ (gồm 02 cánh, rộng 0,8m, cao 1m), cánh lợp tôn là 617.000 đồng.
Tại phiên tòa sơ thẩm, Luật sư bào chữa cho bị cáo không đồng tình với tội danh “Giết người” mà Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Khánh Hòa đã truy tố đối với bị cáo. Luật sư cho rằng bị cáo không cố ý tước đoạt tính mạng của bị hại mà chỉ chém bị hại vào tay, không phải vào vị trí trọng yếu trên cơ thể, nhằm gây thương tích cho bị hại. Sau khi từ chối uống rượu với bị hại thì bị cáo bị bị hại chửi mắng dẫn đến tâm lý tức giận và sợ hãi. Bị cáo bị bị hại tấn công và uy hiếp nên hành vi phạm tội của bị cáo không có tính chất côn đồ. Luật sư đề nghị Hội đồng xét xử xem xét chuyển đổi tội danh cho bị cáo và áp dụng các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự như: thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, phạm tội trong tình trạng bị kích động về tinh thần do hành vi trái pháp luật của bị hại gây ra, đã bồi thường thiệt hại cho bị hại và được bị hại bãi nại.
Bị cáo Phan Đình Phước cũng trình bày bị cáo không cố ý tước đoạt tính mạng của bị hại Phan Văn Hiếu. Do bực tức trước hành vi của bị hại đập phá tài sản nhà bị cáo nên bị cáo mới dùng rựa chém vào cánh tay bị hại với mục đích gây thương tích cho bị hại.
Hội đồng xét xử nhận định: Căn cứ hồ sơ vụ án và tại phiên tòa, cả bị cáo, bị hại Phan Văn Hiếu và người làm chứng anh Châu Minh Cảnh đều xác định vào thời điểm xảy ra sự việc, bị hại Hiếu đang điều khiển xe mô tô chở theo anh Cảnh lưu thông trên đường liên thôn thì bất ngờ bị bị cáo dùng rựa chém đứt rời cánh tay. Việc bị cáo đột ngột xuất hiện giữa đường và sử dụng hung khí nguy hiểm chém vào cánh tay của bị hại với lực tấn công rất mạnh, rất quyết liệt, khiến cánh tay bị hại bị đứt rời rơi xuống đất ngay khi bị hại đang điều khiển xe mô tô tham gia lưu thông trên đường, đồng thời một phần của lưỡi rựa đi vào bên hông phải gây rách gan của bị hại đã thể hiện khả năng có thể gây ra cái chết cho bị hại. Bị cáo là người đã trưởng thành, bắt buộc phải nhận thức được tính chất nguy hiểm cao độ của hành vi phạm tội nhưng vẫn cố ý thực hiện với ý thức bỏ mặc cho hậu quả xảy ra. Mặc dù trước đó, bị hại Phan Văn Hiếu đã có cách hành xử không đúng mực đối với bị cáo nhưng bị cáo vẫn có đầy đủ các điều kiện để lựa chọn cách xử sự khác phù hợp với quy định của pháp luật, tuy nhiên vì bực tức mà bị cáo đã mang theo hung khí, ẩn nấp và tấn công bị hại, khiến bị hại bị tổn thương cơ thể với tỷ lệ thương tật là 76%. Hành vi của bị cáo thể hiện tính chất coi thường tính mạng, sức khỏe của người khác, là hành vi mang tính chất côn đồ, đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, gây ảnh hưởng rất xấu đến tình hình an ninh chính trị và trật tự an toàn xã hội ở địa phương. Vì vậy, Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Khánh Hòa truy tố bị cáo Phan Đình Phước về tội “Giết người” theo điểm n khoản 1 Điều 123 Bộ luật Hình sự với tình tiết định khung “có tính chất côn đồ” là hoàn toàn có căn cứ và đúng pháp luật.
Tuy nhiên, hành vi của bị cáo thuộc trường hợp “phạm tội chưa đạt”, hậu quả chết người chưa xảy ra nên được áp dụng quy định tại Điều 15, Điều 57 Bộ luật Hình sự. Quá trình điều tra và tại phiên tòa, bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, sau khi phạm tội đã tích cực tác động gia đình bồi thường thiệt hại cho bị hại và được bị hại xin giảm nhẹ hình phạt nên được áp dụng các tình tiết giảm nhẹ quy định tại điểm b, s khoản 1, khoản 2 Điều 51 Bộ luật Hình sự.
Sau khi nghị án, Hội đồng xét xử sơ thẩm quyết định xử phạt bị cáo Phan Đình Phước 12 năm tù về tội “Giết người” (chưa đạt) quy định tại điểm n khoản 1 Điều 123 Bộ luật Hình sự. Về trách nhiệm dân sự, người bị hại Phan Văn Hiếu không yêu cầu Tòa án giải quyết vấn đề bồi thường thiệt hại nên Hội đồng xét xử không xét.
Mỹ Hạnh